Hoa thường tủi phận cũng vì anh
Bởi ngẫm lời yêu khó vẹn thành
Để não vương sầu mang bóng lạnh
Cho nàng khổ lụy úa đời xanh
Bao lần ngỡ tưởng tâm còn gánh
Mấy buổi vờ quên mộng vẫn dành
Dẫu hiểu trời Nam người thấy quạnh
Nhưng tình mãi thắm chẳng tàn nhanh!
Lương Hưng
Có lẽ em thường sợ khổ anh
Mà tâm cứ nghĩ nợ không thành
Nhiều hôm giận dỗi gieo lời đắng
Lắm bữa ghen hờn để mộng xanh
Nhớ buổi đầu thu tình khẽ gọi
Chờ khi nhạt nắng nghĩa thơm dành
Rằng yêu kẻ Bắc nhưng còn ngại
Bởi phận hoa mềm sẽ héo nhanh
Lê Tú Nhi
Bỗng nhói dạ vì Em
Kìa sao mắt lệ nhèm?!
Môi hường phai tủi thắm
Mũi đẹp vướng sầu lem
Bởi não thương hình Ngọc
Mà tim quẩn bóng rèm
Vai này trao ngọt ấm
Nhỏ hãy dựa vào xem!
Lương Hưng
Khoán thủ chiết tự
Em mơ Nguyệt lão kết dây hồng
Mộng sẽ nên tình buổi lập đông
Yến lượn thầm mong chàng rể quý
Ê* bay khẽ dệt mối duyên nồng
Ươm mầm hạnh phúc nào xây dựng
Ẩn nỗi ưu phiền chẳng ngóng trông
Nhặt góp sao trời trao sính lễ
Hòa hôn để thiếp..... gọi: Ơi chồng!
*Ê: Chim Phượng Hoàng
Lê Tú Nhi
Khoán thủ chiết tự
Tỏa bến tình thơ trải nắng hồng
Ôm vầng nhật tỏ ấm mùa đông
Im lìm mắt đẹp mi huyền thắm
Yểu điệu môi thơm sắc ngọt nồng
Ếm vẹn tim này mơ tiếng gửi
Un tròn chữ đấy thỏa người trông
Em là hạnh phúc đời anh mộng
Mải miết tìm đan nghĩa vợ chồng.
Lương Hưng
Lòng như lửa đốt cháy tim rồi
Ngẫm xót thương nàng chẳng vợi thôi
Muốn bảo em khờ chia tủi nghẹn
Mong tìm chút ngọt dỗ sầu trôi
Vì yêu lặng gởi tình anh đến
Bởi nhớ thầm trao giấc mộng bồi
Chợt nhói hồn đau khi Bậu khổ
Lòng như lửa đốt cháy tim rồi!!
Lương Hưng
Mệt mỏi hồn như vụn vỡ rồi
Tan tành tấc dạ xót xa thôi
Ngày kia cố gượng buồng tim nhói
Sáng nọ ôm sầu giấc mộng trôi
Ấy mảnh đời chua hoài trói buộc
Này bao lệ đắng mãi vun bồi
Dù đang gắng chịu mà nghe chát
Mệt mỏi hồn như vụn vỡ rồi.
Lê Tú Nhi
Tơ lòng lại rối bởi vì đâu
Khắc khoải nàng trông não nghẹn sầu
Ủ rũ thân buồn phai chén mộng
Ê chề mắt đẹp tủi dòng châu
Người trao chữ hẹn tâm hoài tưởng
Kẻ đợi lời thương trí vẫn cầu
Đã thuộc về nhau dù cách trở
Em nè hãy gắng để tình sâu!
Lương Hưng
Gửi gió Tây Hồ đến Bậu thương
Trao ai sóng nhẹ đón mơ hường
Chim vừa rủ bạn tìm hoa ngát
Nắng cũng len mình giỡn quả ương
Nhủ Én nơi này tim thắm vọng
Mong Em chốn nọ nghĩa thơm tường
Khung trời kỉ niệm anh gìn giữ
Để tiếng yêu đầu ngấm mật hương!
Lương Hưng
Em thầm tạ lỗi đến người thương
Cũng bởi vì đây phận má hường
Muốn giữ lời yêu nhiều buổi bướng
Mong chờ tiếng dỗ lắm lần ương
Này bao mộng thắm hồn luôn khảm
Đó mảnh tình êm dạ vẫn tường
Dẫu ở ngoài kia còn bão tố
Nhưng mà chẳng úa mãi nồng hương.
Le Tu Nhi